Này các Tỷ kheo, một cố gắng cần phải làm để rõ biết: Đây là Khổ, đây là Nguyên nhân của Khổ, đây là Khổ diệt và đây là Con đường đưa đến Khổ diệt (ảnh sưu tầm)

Một thời, Thế Tôn trú tại Ràjagaha, trên núi Gìjjhakùta. Rồi Thế Tôn cho gọi các Tỷ kheo:

Này các Tỷ kheo, chúng ta hãy đi đến Patibhànakùta. 

Khi đến Patibhànakùta, một Tỷ kheo thấy vực thẳm liền bạch Thế Tôn:

Bạch Thế Tôn, thật là lớn, thật đáng sợ hãi, vực thẳm này! Không biết có vực thẳm nào khác lớn hơn và đáng sợ hãi hơn không?

Này các Tỷ kheo, có vực thẳm khác lớn hơn và đáng sợ hãi hơn vực thẳm này. Đó là các Sa môn nào không biết rõ như thật: đây là Khổ, đây là Nguyên nhân của Khổ, đây là Khổ diệt và đây là Con đường đưa đến Khổ diệt. Họ hoan hỷ với các hành đưa đến sanh, họ hoan hỷ với các hành đưa đến già, bệnh, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não. Vì hoan hỷ với các hành nên tạo dựng các hành đưa đến sanh, già, bệnh, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não. Vì tạo dựng các hành đưa đến sanh, già, bệnh, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não nên họ bị rơi vào vực thẳm của sanh, họ bị rơi vào vực thẳm của già, bệnh, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não. Ta nói rằng, họ không liễu thoát khỏi đau khổ.

Do vậy, này các Tỷ kheo, một cố gắng cần phải làm để rõ biết: Đây là Khổ, đây là Nguyên nhân của Khổ, đây là Khổ diệt và đây là Con đường đưa đến Khổ diệt.

(ĐTKVN, Tương Ưng Bộ V, chương 12, phẩm Vực thẳm,
phần Vực thẳm, Nxb Tôn Giáo, 2002, tr.651)

————————————

Xem thêm: