Có sáu lưỡi câu trong đời đưa đến bất hạnh cho loài hữu tình, đưa đến tai hại cho các loài chúng sinh, Đó là: sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp. Ảnh sưu tầm

Một thời, Thế Tôn ở Ràjagaha, tại vườn xoài Jivaka, gọi các Tỷ kheo:

Này các Tỷ kheo, ví như một người câu cá trong hồ nước sâu, quăng xuống nước một lưỡi câu có mắc mồi. Một con cá đớp mồi, nuốt lưỡi câu ấy. Như vậy, này các Tỷ kheo, con cá ấy vì nuốt lưỡi câu nên đi đến bất hạnh, đi đến ách nạn, bị người câu cá muốn làm gì thì làm.

Cũng vậy, này các Tỷ kheo, có sáu lưỡi câu trong đời, đưa đến bất hạnh cho loài hữu tình, đưa đến tai hại cho các loài chúng sinh. Thế nào là sáu?

Này các Tỷ kheo, có những sắc do mắt nhận thức, khả lạc, khả hỷ, khả ái, hấp dẫn, liên hệ đến dục. Nếu hoan hỷ, tán dương, tham luyến và an trú vào sắc ấy, thì này các Tỷ kheo, được gọi là nuốt lưỡi câu của Ác Ma, đã đi đến bất hạnh, đã đi đến ách nạn, đã bị Ác Ma muốn làm gì thì làm.

Này các Tỷ kheo, có những tiếng do tai nhận thức… Có những hương do mũi nhận thức… Có những vị do lưỡi nhận thức… Có những xúc do thân nhận thức… Có những pháp do ý nhận thức, khả lạc, khả hỷ, khả ái, hấp dẫn, liên hệ đến dục. Nếu hoan hỷ, tán dương, tham luyến và an trú vào pháp ấy, thì này các Tỷ kheo, được gọi là nuốt lưỡi câu của Ác Ma, đã đi đến bất hạnh, đã đi đến ách nạn, đã bị Ác Ma muốn làm gì thì làm.

(ĐTKVN, Tương Ưng Bộ IV, phẩm Biển,
phần Người câu cá [trích], Nxb Tôn Giáo, 2001, tr.264)

————————————

Xem thêm: