nguoi-mu-so-voi
Ảnh: sưu tầm

Một thời, Thế Tôn trú ở Sàvatthi, tại Jetavana, khu vườn ông Anàthapindika. Lúc bấy giờ có một số đông các Sa môn, Bà la môn và các du sĩ ngoại đạo vào thành Sàvatthi để khất thực. Họ có nhiều quan điểm, sở thích và nương tựa vào các quan niệm khác nhau. Do đó, họ luận tranh, đấu tranh, đả thương nhau bằng binh khí miệng lưỡi: Như thế này là Pháp, như thế này không phải Pháp… 

Các Tỷ kheo sau khi khất thực ở Sàvatthi, trở về kể lại với Thế Tôn. Ngài dạy:

Này các Tỷ kheo, các du sĩ ngoại đạo là những người mù, không có mắt, không biết Pháp và không biết Phi pháp…

Này các Tỷ kheo, thuở xưa cũng tại thành Sàvatthi này, có một ông vua đã cho nhóm họp các người mù lại rồi sai người dắt đến một con Voi. Sau khi sờ Voi, những người sờ được cái đầu nói con Voi như cái ghè; những người sờ được cái tai bảo con Voi như cái sàng gạo; những người sờ được cái ngà nói con vVoi như lưỡi cày; những người sờ được cái bụng bảo con Voi như cái trống; những người sờ được cái chân nói con Voi như cái cột; những người sờ được cái đuôi bảo con Voi như cây chổi…

Này các Tỷ kheo, các du sĩ ngoại đạo là những người mù, không có mắt, không biết Pháp và không biết Phi pháp. Do đó, họ mới luận tranh, đấu tranh…

(ĐTKVN, Tiểu Bộ I, kinh Phật Tự Thuyết, chương 6,
phẩm Sanh ra đã mù, NXB TP.HCM, 1999, tr.238)

————————————-

Tham khảo: