Thời mạt tâm nên tà mị lộng hành, bày ra đủ chiêu trò lọc lừa, mê tín dưới danh từ thiện, núp bóng Thần, Phật để trục lợi mà không sợ nhân-quả báo ứng nhãn tiền. Đến khi thân hoại mạng chung sẽ phải gánh lấy khổ đọa muôn kiếp, biết thuở nào “siêu”. “Gieo gió gặt bão, Nhân nào Quả nấy”, Luật Nhân-Quả muôn đời như thế! Đó là cán cân công lý của tất cả chúng sanh trong 10 phương Pháp giới. Than ôi! Thật là tội lỗi, và đáng thương!

Biệt nghiệp và cộng nghiệp mà mỗi chúng sanh phải thọ lãnh trong đời sống ở hiện tại là túc nghiệp “mình” gieo tạo chất chồng qua bao đời , nó chi phối đến thân (các căn đủ đầy hay khiếm khuyết, xinh đẹp hay xấu xí, khỏe mạnh hay bệnh tật…), tâm (thiện lành hay ác độc; biết hướng thượng, tầm cầu chơn lý, quy Phật tu hành hay mê lầm tà mị…), bổn mạng (thọ hay yểu), tính cách (rộng lượng, khoan dung hay hẹp hòi, ích kỷ…), nghề nghiệp (có “Chánh” theo Bát Chánh Đạo hay không) cũng như đời sống vật chất hiện tiền (sung túc hay bần hàn); tuy nhiên, đó không phải là “định nghiệp” mà có thể được chuyển hóa. Nếu biết làm lành, lánh dữ, biết niệm Phật, sám hối tu chơn, gìn giữ cho thân – khẩu – ý trong sạch, trau dồi giới – đức thì nghiệp tội, bệnh tật tự khắc được tiêu trừ suy giảm, vạn sự hanh thông, gia đạo an lạc. Chớ vì lợi trước mắt mà buôn Thần bán Thánh, xem thường nhân-quả, tánh mạng con người; chớ vì kém hiểu biết mà tầm đường tà mị mê tín để cuối cùng tiền mất tật mang, nẻo Tà dẫn dắt “cộng nghiệp” cùng nhau trong trầm mê u tối. Duy chỉ có Phật Pháp mới “độ” nghiệp tận cùng rốt ráo mà thôi!
 
Mong tất cả tỉnh tâm tu Phật, an trú trong Diệu Pháp Như Lai!
 
Diệu Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật _()_
Diệu A Di Đà Phật _()_
 
Cổ Thiên