Một thời, một Tỷ kheo trú giữa dân chúng Kosala, tại một khu rừng. Lúc bấy giờ, vị Tỷ kheo ấy thường hay ngủ ban ngày.
Rồi một vị Thiên ở trong khu rừng đó, thương xót vị Tỷ kheo ấy, muốn cảnh giác liền đi đến. Sau khi đến, vị Thiên nói lên bài kệ cảnh giác cho Tỷ kheo ấy:
Tỷ kheo, hãy thức dậy
Sao ông hãy còn nằm
Ông được lợi ích gì
Trong giấc ngủ của ông
Kẻ bịnh, kẻ trúng tên
Bị đánh, sao ngủ được
Vì lòng tin xuất gia
Bỏ nhà, sống không nhà
Tín ấy cần phát triển
Chớ để ngủ chinh phục.
(ĐTKVN, Tương Ưng Bộ I, chương 9, phần Săn sóc, hầu hạ
[trích], VNCPHVN ấn hành, 1993, tr.434)
————————————
Xem thêm: