KINH PHÁP CÚ
22. PHẨM ĐỊA NGỤC
Pháp Cú 311

311. Vụng nắm cỏ cu-xa,
Là tay ta bị cắt,
Hạnh sa môn tà hoặc,
Tất đoạ Địa ngục thôi.
—————————-
Pháp Cú 312

312. Sống buông lung phóng,
Chạy theo thói nhiễm ô,
Hoài nghi đời Phạm hạnh,
Thành quả đạt chi mô!
—————————-
Pháp Cú 313

313. Nếu việc cần phải làm,
Hãy quyết làm hết sức;
Thiếu công phu, nghị lực,
Chỉ tung cát bụi mù!
Câu chuyện xảy ra khi Đức Thế Tôn ở tại Kỳ Viên, liên hệ đến một thầy Tỳ-kheo tự phụ.
Chuyện kể rằng, có một vị Tỳ-kheo lỡ tay làm đứt một cọng cỏ. Lương tâm thầy áy náy bèn tìm đến một huynh đệ, thuật lại câu chuyện và hỏi:
– Thưa huynh, Tỳ-kheo làm đứt cỏ, có sao không?
Thầy kia trả lời:
– Ðừng quan trọng khi cho rằng làm đứt cỏ cây sẽ bị hậu quả. Chỉ cần xưng tội ra là được khỏi tội thôi.
Nói xong, thầy nhổ luôn một bụi cỏ, vứt đi. Các Tỳ-kheo đến bạch Phật. Phật quở trách thầy Tỳ-kheo tự phụ nặng nề, và nói Pháp Cú:
311. Vụng nắm cỏ cu-xa,
Là tay ta bị cắt,
Hạnh sa môn tà hoặc,
Tất đoạ Địa ngục thôi.
312. Sống buông lung phóng,
Chạy theo thói nhiễm ô,
Hoài nghi đời Phạm hạnh,
Thành quả đạt chi mô!
313. Nếu việc cần phải làm,
Hãy quyết làm hết sức;
Thiếu công phu, nghị lực,
Chỉ tung cát bụi mù!
(bài kết hợp từ Tích Truyện Pháp Cú (Thiền viện Viên Chiếu)
và Thi Kệ Pháp Cú Kinh (Tịnh Minh))
——————————-
Xem thêm: Kinh Pháp Cú

























































