KINH PHÁP CÚ
20. PHẨM CHÁNH ĐẠO
Pháp Cú 283

283. Ðốn rừng, chớ đốn cây,
Vì rừng gây sợ hãi.
Nên đốn rừng tham ái,
Tỳ kheo, hãy ly tham.
——————————-
Pháp Cú 284

284. Bao lâu chưa đoạn tuyệt,
Ái dục giữa gái trai,
Tâm tư đeo đuổi hoài,
Như bê con theo mẹ.
Câu chuyện xảy ra khi Đức Thế Tôn ở tại Kỳ Viên, liên quan đến một số các Tỳ-kheo già.
Tại Xá-vệ, có một số đại phú gia quyền thế, và lớn tuổi, họ kết thân với nhau, cùng làm nhiều việc thiện. Khi nghe Đức Thế Tôn giảng dạy, họ bảo nhau:
– Chúng ta đều già cả, sao còn ở lại gia đình làm cư sĩ.
Họ bèn đến xin Phật xuất gia, gia nhập Tăng đoàn, theo nếp sống Sa-môn. Vì lớn tuổi không thể học thuộc kinh kệ, họ cất một thảo am ngoài vòng tu viện, và ở chung với nhau. Mỗi khi khất thực, họ về nhà vợ con nhận thức ăn. Trong số đó, có một thầy Tỳ- kheo già, vợ cũ của thầy tên Madhurapàcikà, rất tử tế với các thầy. Các thầy thường mang vật thực nhận được đến nhà bà thọ thực, bà Madhurapàcikà vẫn hay dâng cúng nước xốt và càri. Ít lâu sau, bà lâm bệnh rồi qua đời. Các Tỳ-kheo già hay tin ôm cổ nhau than khóc kể lễ, người này té vào người kia:
– Ôi! Nữ thí chủ Madhurapàcikà đã chết.
Nghe kêu khóc rền rĩ, các Tỳ-kheo khác chạy đến, hỏi han:
– Các huynh, việc gì vậy?
Các Sa-môn già trả lời:
– Bà vợ của một người bạn chúng tôi mới chết. Bà ấy là một thí chủ tốt bụng nhất. Chúng tôi biết tìm đâu ra một người như vậy. Vì thế nên kêu khóc.
Các Tỳ-kheo bàn tán việc này tại Pháp đường, Đức Thế Tôn đi đến hỏi:
– Các ông tụ tập ở đây bàn việc gì?
Khi các Tỳ-kheo thuật lại câu chuyện, Phật dạy:
– Ðây không phải lần đầu họ làm như vậy. Ðời quá khứ cũng đã xảy ra chuyện này.
Chuyện quá khứ
8A. Jatakakàka
Trong thời quá khứ, họ là một đàn quạ. Và bà nữ thí chủ là một con quạ cái, khi bay qua bờ biển nó bị sóng cuốn và nhận chìm, cả đàn kêu khóc, và tìm cách dùng mỏ tát nước biển để cứu bà quạ. Rốt cuộc cả đàn đều mệt mỏi vô ích.
Kể chuyện quá khứ, Phật dạy tiếp:
– Này các Tỳ-kheo? Khi nào còn rừng rậm tham, sân, si, các ông còn chịu đau khổ. Hãy đốn ngã rừng cây ấy, các ông mới được giải thoát.
Ngài nói kệ:
283. Ðốn rừng, chớ đốn cây,
Vì rừng gây sợ hãi.
Nên đốn rừng tham ái,
Tỳ kheo, hãy ly tham.
284. Bao lâu chưa đoạn tuyệt,
Ái dục giữa gái trai,
Tâm tư đeo đuổi hoài,
Như bê con theo mẹ.
(bài kết hợp từ Tích Truyện Pháp Cú (Thiền viện Viên Chiếu)
và Thi Kệ Pháp Cú Kinh (Tịnh Minh))