sam-dai-nguyen-dia-tang-vuong

SÁM ĐẠI NGUYỆN ÐỊA TẠNG VƯƠNG

Ðịa Tạng Vương lập nhiều Đại Nguyện,
Ðã trải bao biến chuyển tăng kỳ,
Phân thân khắp chốn dạo đi,
Quyết lòng độ chúng thoát thì trầm luân.

Nếu còn kẻ lưng chừng khổ não,
Ngài chẳng đành chứng đạo Bồ-đề,
Trong mười cửa ngục gớm ghê,
Còn thấy tù tội chưa hề trống không.

Ngài thệ nguyện chẳng mong chứng Phật,
Lòng Từ Bi mới thật rộng sâu,
Mong chúng sanh trình độ cao,
Hiểu sâu đạo cả, công lao tu hành.

Tới khi ấy lợi danh phủi sạch,
Khắp nơi nơi thanh bạch thái bình,
Như Lai nói Ðịa Tạng Kinh,
Cung trời Ðao Lợi, công trình Ngài tu.

Vô lượng kiếp hiền từ có một,
Trải bao đời chỉ cốt tu nhân,
Làm thân trai, gái, vua, dân,
Kiếp nào Ngài cũng ân cần lợi tha.

Có kiếp hóa Bà la môn nữ,
Dốc một lòng khuyên nhủ mẹ già,
Sau khi chết xuống Diêm La,
Thương xót cầu Phật hiệu là Giác Hoa. [1]

Tấm lòng thành cũng hòa cảm Phật,
Nên chỉ đường cứu vớt tội căn,
Quang Mục, Trưởng giả hóa thân,
Kiếp nào Ngài cũng giữ phần hiếu nhân.

Ðời nhà Tấn, muôn dân an lạc,
Hiệu Vĩnh Huy, Ngài thác sanh ra,
Thánh trào cung điện Tân La,
Tên Ngài Kiều Giác, chính là họ Kim.

Hăm bốn tuổi quyết tìm đạo cả,
Núi Cửu Hoa tĩnh tọa tu thân,
Bảy lăm năm lánh bụi trần,
Vừa chín chín tuổi chứng phần quả cao.

Trong thời ấy Cát Hào họ Mẫn,
Cứ mỗi năm một bận trai đàn,
Tới kỳ cúng Phật cầu an,
Ông đều sửa lễ đoan trang thỉnh Ngài.

Xuống chứng đàn trai Tăng rực rỡ,
Ðem phép mầu hóa độ chúng sanh,
Mẫn Công có một trai lành,
Ðạo Minh tên hiệu ứng danh theo Ngài.

Hai mươi năm chẳng nài công khó,
Nên người mau tỏ rõ đạo mầu,
Quy y con trước cha sau,
Cả hai chứng quả, theo hầu hai bên.

Kiếp chót Ngài như trên đã kể,
Thiệt vẻ vang cho kẻ tu hành,
Một trăm mười chín hưởng sanh, [2]
Nhập diệt ba chục, tháng lành Mạnh Thu. [3]

Bởi nhiều kiếp công tu rốt ráo,
Ngài đắc thành Thánh đạo hiển dương,
Phong Đại Thánh Ðịa Tạng Vương,
U Minh Giáo Chủ, dẫn đường độ sanh.

Dưới địa ngục, U thành một cõi,
Nhờ Đức Ngài bớt khỏi cực hình,
Biết bao tù tội chúng sinh,
Ăn năn sám hối tụng Kinh tu hành.

Cung Ðao Lợi xướng danh Ðịa Tạng,
Ðức Như Lai khai giảng cho Ngài,
Tới đời tượng, mạt trần ai,
Thay cầm Chánh Pháp an bài độ sanh.

Ðợi tới kỳ giáng sanh Di Lặc,
Ấy là ngày công đắc viên thành,
Thiệt là hiển hiển linh linh,
Phân thân mười cõi biến hình dạo chơi.

Nếu có kẻ tưởng trời niệm Phật,
Tùy duyên lành, Ngài mật độ cho,
Sông mê dìu dắt qua đò,
Tới nơi bến Giác tự do thanh nhàn.

Tay cầm tích trượng châu vàng,
Ðộng tan cửa ngục cứu toàn chúng sanh,
Thành tâm tưởng niệm hiệu danh,
Hiện thân cảm ứng ngục thành tiêu tan.

Nam mô Minh Vương Cứu Khổ Ðại Nguyện Ðịa-Tạng-Vương Bồ Tát Ma-ha-tát!

(sưu tầm)

Diệu Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật _()_
Diệu A Di Đà Phật _()_

Cổ Thiên

————————————————

[1]: Ðức Giác Hoa Ðịnh Tự Tại Vương Như Lai. Tích trong Kinh Ðịa Tạng Bổn Nguyện.

[2]: Ngài thọ 119 tuổi.

[3]: Ngày vía là 30 tháng 7 AL hằng năm (Mạnh Thu là tháng bảy).