chieu-kien-ngu-uan-giai-khong
Ảnh: sưu tầm

Một thời, Thế Tôn ở Ayujjàya, trên bờ sông Hằng. Ở đấy, Thế Tôn gọi các Tỷ kheo:

Ví như, này các Tỷ kheo, sông Hằng này chảy mang theo đống bọt nước lớn. Có người có mắt nhìn đống bọt nước ấy, chuyên chú, như lý quán sát. Do nhìn chuyên chú, như lý quán sát nó, đống bọt nước ấy hiện rõ ra là trống không, hiện rõ ra là rỗng không, hiện rõ ra là không có lõi cứng. Này các Tỷ kheo, làm sao có lõi cứng trong đống bọt nước được?

Cũng vậy, này các Tỷ kheo, phàm có Sắc, Thọ, Tưởng, Hành và Thức gì thuộc quá khứ, vị lai, hiện tại, hoặc nội hay ngoại, hoặc thô hay tế, hoặc liệt hay thắng, hoặc xa hay gần; vị Tỷ kheo thấy Sắc (Thọ, Tưởng, Hành và Thức) chuyên chú, như lý quán sát về Sắc (Thọ, Tưởng, Hành và Thức). Do vị Tỷ kheo nhìn chuyên chú, như lý quán sát Sắc (Thọ, Tưởng, Hành và Thức), Sắc (Thọ, Tưởng, Hành và Thức) ấy hiện rõ ra là trống không, hiện rõ ra là không có lõi cứng. Làm sao, này các Tỷ kheo, lại có lõi cứng trong Sắc (Thọ, Tưởng, Hành và Thức) được?

Thấy vậy, này các Tỷ kheo, vị Đa văn Thánh đệ tử nhàm chán đối với Sắc, Thọ, Tưởng, Hành và Thức. Do nhàm chán, vị ấy ly tham. Do ly tham, vị ấy giải thoát.

(ĐTKVN, Tương Ưng Bộ III, chương 1, phẩm Hoa,
phần Bọt nước, NXB Tôn Giáo 2000, tr.252)

————————————-

Tham khảo: