kiep-nhan-sinh-ngan-ngui-vo-thuong
Kiếp nhân sinh ngắn ngủi vô thường (ảnh sưu tầm)

Một thời, Thế Tôn ở Ràjagaha, tại Trúc Lâm, chỗ nuôi dưỡng các con sóc. Ở đấy, Thế Tôn dạy các Tỷ kheo:

Này các Tỷ kheo, ngắn ngủi thay là tuổi thọ loài người ở đời này, rồi phải đi trong tương lai. Hãy làm điều lành. Hãy sống phạm hạnh. Không có gì sinh ra lại không bị tử vong. Này các Tỷ kheo, người sống lâu chỉ có một trăm năm, hoặc ít hơn, hoặc nhiều hơn.

Loài người thọ mạng ngắn
Người lành phải lo âu
Như cháy đầu, hãy sống
Tử vong rồi phải đến
Ngày đêm có trôi qua
Thọ mạng có chấm dứt
Mạng người phải khô cạn
Như suối nhỏ đầu non.

(ĐTKVN, Tương Ưng Bộ I, chương 4, phẩm 1,
phần Tuổi thọ [lược], VNCPHVN ấn hành, 1993, tr.241)

————————————

Xem thêm: